Giảng viên Bộ môn Công Nghệ Phần Mềm
Some poems I wrote when I was young.
08/08/20xx
Em lại về thành phố vắng mùa đông
Mảnh đất góc sân gọi thầm em nỗi nhớ
Sân ga nhỏ thời gian ngừng đọng lại
Chỉ trăng tròn theo mãi bước chân em
Em lại về thành phố vắng mùa đông
Xa xôi lắm nơi chân trời xanh thẳm
Giữa dòng đời biết bao điều biến động
Có khi nào em lại nhớ mùa đông
Khoảng cách dài như biển gió mênh mông
Mà tình ta lại là lửa nhỏ
Biển gió mênh mông thổi vào ngọn lửa
Dập tắt lửa rồi em có tiếc hay không
Trái tim mình không nhịp đập cùng nhau
Để bây giờ phải chơi trò đuổi bắt
Nhưng đuổi mãi biết bao giờ gặp mặt
Đường song song có chung diểm bao giờ
Nhớ nghe em giữ lại những vần thơ
Giữ lại cả mùa đông để nhớ
Nắng phương nam luôn rạng ngời rực rỡ
Có lẽ nào em chẳng nhớ mùa đông
Em xa rồi mùa đông có nhớ không
Mùa đông nhớ nơi chúng mình thủa ấy
Biển vẫn thế vẫn muôn đời dào dạt
Vắng em rồi biển biết hát cùng ai
Nụ hôn đầu đâu phải dễ tàn phai
Ký ức đi qua nhưng dư âm còn lại
Thoảng đâu đay mùi hương còn đọng mãi
Dĩ vãng xa rồi nỗi nhớ phải chia hai
Anh đâu chờ ánh nắng đón ngày mai
Em đã ở nơi chân trời xa lắm
Cất giấu tình yêu nơi chân trời xanh thẳm
Mang mãi bên mình làm kỷ niệm nghe em
05 tết 20xx
Em nhớ gì về ngày đó không em
Anh đã là nhóc si tình nhưng nhút nhát
Em bé nhỏ dịu dàng trong đám bạn
Bím tóc dài để ai mãi nhìn theo
Em biết gì về ngày đó không em
Ánh mắt nhìn chứa bao điều muốn nói
Anh nhớ mãi nụ cười em mềm mại
Rạng rỡ sáng ngời đón ánh nắng ngày mai
Em tiếc gì về ngày đó không em
Giá đừng xa mấy mùa nắng hạ
Giá mình biết những điều phải biết
Thì tình mình đâu phải mãi đơn côi
Ngủ yên rồi tình cảm của đôi ta
Đã có lúc ta là người xa lạ
Dù đã biết những điều cần biết
Dĩ vãng chôn vùi tình cảm hóa xa xôi
Tặng tình đầu tặng em những vần thơ
Mai xa rồi còn lại gì để nhớ
Đừng đánh thức những con tim còn ngủ
Để nó mãi mơ về những giấc mơ xưa
Hà Nội 30/02/20XX
Cả cuộc đời mẹ lo mãi vì con
Lo cho con chuyện học hành cơm áo
Lo cho con từng bát cơm ống gạo
Chỉ mong sao con mau chóng nên người
Cả cuộc đời mẹ đã thức nhiều đêm
Ru cho con được êm đềm ngon giấc
Giấc mơ con đọng lời ru của mẹ
Đọng cả những lời mẹ kể con nghe
Cả cuộc đời mẹ đã khóc vì con
Khi còn nhỏ ốm đau nhiều nheo nhóc
Lớn lên rồi biết bao điều khó nhọc
Nước mắt đọng nỗi buồn chứa cả những chờ mong
Đến cuối đời mẹ lại khổ vì cha
Chúng con xa khi cha cần chăm sóc
Khuôn mặt mẹ nếp nhăn nào mới mọc
Tóc mẹ bạc nhiều đâu phải tại thời gian...
Niềm vui nào rồi mẹ cũng sẻ san
Nỗi buồn trong tim mẹ âm thầm góp lại
Con vô tâm để bây giờ mới thấy
Con trưởng thành từ tuổi mẹ thanh xuân
Hà Nội 06 tết 20XX
Chuyện kể từ ngàn xưa
Biển xanh và cát trắng
Tình ca dành tặng nhau
Ngàn đời sau vẫn hát
Biển xanh ôm bờ cát
Bờ cát gối biển xanh
Biển đi mãi về đâu
Vẫn nhớ về cát trắng
Yêu thương hòa tia nắng
Hạnh phúc đọng ánh trăng
Cát dài sánh biển xa
Xanh hòa màu với trắng
Trong những đêm phẳng lặng
Biển xanh hát dịu dàng
Bờ cát dài yên giấc
Trong khúc nhạc dịu êm
Trong những đêm bão tố
Sóng giận dữ xô bờ
Bờ mắt buồn không nói
Biển đứng lặng không vui
Sóng gió con mênh mông
Tình yêu còn nồng cháy
Thu về thay mùa hạ
Nắng gió cùng reo ca
Ở mãi bến bờ xa
Cát có nghe biển gọi
Gửi trong từng cơn gió
Ngập tràn lời yêu thương
Anh ước là biển xanh
Hôn em bờ cát trắng
Cùng dệt ngàn tia nắng
Viết tiếp câu truyện tình
Một ngày xa quê hương 20xx
Anh vẫn nhớ về mùa đông đấy thôi
Mùa đông của chúng mình năm đó
Em vẫn thế, dáng đổ dài bé nhỏ
Nồng ấm bên anh giây phút hẹn hò
Anh vẫn thích mùa đông về đó thôi
Mùa của những nụ hôn đầu trao vội
Nắng ấm trời xanh còn ngủ vùi trong tối
Lạnh giá giăng đầy hơi ấm vẫn trong tim
Em vẫn thấy mùa đông về đó thôi
Chỉ mình ra đi mãi không trở lại
Lời nói ngày nào đâu còn là mãi mãi
Đêm tối quá dài phủ ánh sáng ngày mai
Sóng gió cuộc đời đâu biết cạn, biết vơi
Biển gió mênh mông, sóng đời vời vời
Chỉ trách mình không nâng niu gìn giữ
Gió thổi tình ta trôi giạt mãi chân trời
Giữ cho mình chút hơi ấm nhé em
Giữa mùa đông muôn đời giá lạnh
Chuyện chúng mình bốn mùa vẫn thế
Đừng trách gì lạnh giá mùa đông
Một ngày xa quê hương 20xx
Tôi chỉ là một vị khách lãng du
Đêm tối không nhà đi tìm quán trọ
Thoáng chợt nhìn ánh đèn đâu đó
Ghé vào thăm chút hơi ấm gia đình
Ở nơi đây không rộn rã tiếng cười
Chỉ hai tâm hồn một già cỗi, một xinh tươi
Ấm áp lòng ta giữa đất người xứ lạ
Bước chân đi sao vẫn thấy nao lòng
Hai tâm hồn có duyên phận gì không
Mà đầy những giao thoa rung động
Chẳng dễ tìm trong muôn vàn cuộc sống
Một trẻ, một già mãi sánh bước cùng nhau
Ánh nắng chiều chất chứa những nỗi đau
Để sức sống ban mai đầy căng, xoa diu
Và khi bước vào đời, chập chững
Ánh mắt dịu dàng dõi bước sau lưng
Sao chẳng buồn mà cũng thấy rưng rưng
Không khổ đau cũng từng đêm thao thức
Để mãi kiếm tìm một điều có thực
Giữa trần gian toàn ảo ảnh, vô hình
Chẳng biết bao giờ mới đến bình minh
Xin giữ cho tôi ngôi nhà - quán trọ
Để những đêm dài lang thang đâu đó
Tôi vẫn biết nơi nào tìm hơi ấm yêu thương
Một ngày xa quê hương 20xx
Sao không về với biển đi em
Bãi cát ngày nào nằm dài thương nhớ
Con sóng bạc đầu oằn mình mong đợi
Gió chẳng rì rào, bờ đá hoá chơi vơi
Sao không về với biển đi em
Em đi mãi bước chân nào mỏi mệt
Sóng với bờ, nhớ thương nào chưa hết
Chờ bước em về, chờ ký ức xa xôi...
Xin hãy về với biển một lần thôi
Để biển nói nhưng điều thầm kín
Để gỡ lối trái tim từng lỗi nhịp
Để đưa nắng về tan giá lạnh mùa đông
Anh sẽ về cùng biển chờ em
Sẽ làm cát nơi chân trần in dấu
Sẽ làm sóng đưa thuyền về bến đậu
Và làm gió âm thầm theo mãi bước chân em...
Sài gòn một ngày tháng 6/2002
Hà nội và em ở hai đầu nỗi nhớ
Hai tâm hồn không chung sống cùng nhau
Anh xa em xa Sài Gòn đầy nắng
Xa tình yêu xa hơi ấm của người
Xa nụ hôn và xa tiếng em cười
Vun vén tình yêu thủa ban đầu mời nở
Rồi mai đây giữa mùa đông lạnh giá
Ánh mắt nào trao gửi chút yêu thương
Lời nói nào trao lại chút vấn vương
Kỷ niệm nào khắc lên dòng kí ức
Sài gòn mùa không vắng những cơn mưa
Vai em gầy gánh cả niềm thương nhớ
Anh ra đi để tình yêu ở lại
Sống với em trong nóng bỏng đợi chờ
Sánh với em đi tìm những giấc mơ
Để tháng năm nhuốm thêm màu ý nghĩa
Để tình yêu sẽ trở thành ngọn gió
Vượt trùng dương đến gõ cửa tìm em
Hà nội một đêm tháng 3/2005
Hành trang đầy đủ trên vai Ta đi chẳng quản đường dài gian nan Chỉ chờ sương sớm vừa tan Đoàn quân Ngoại-Bách xếp hàng lên xe Xe vừa rời bánh đã nghe Chúng dân cười nói hội hè râm ran Ban đầu e thẹn hỏi han Sau thì ầm ĩ nói cười phát kinh Một bầy em gái tươi xinh Thi nhau liếc mắt đưa tình làm duyên Say tình anh nói luyên thuyên Đi xe mà tưởng bơi thuyền cùng em Đến nơi mắt mũi lem nhem Mỗi anh dù mệt vẫn kèm một cô Đường lên Ba Bể mấp mô Lên rồi mới thấy giống hồ làng ta Thuyền chèo đâu có bao xa Đường đi chỉ thấy thật là quanh co Jack, Rose ngày trước thuyền to Jack, Rose hiện đại đi đò trên ao Khi đi cười nói xôn xao Khi về lếch thếch thềo thào xin ăn Bữa cơm đạm bạc vừa xong Diệp ta hứng chí đi tong một gù Hằng, Lương ngồi đó lù lù Lao vào chén tạc, chén thù cùng nhau Đừng hỏi rượu hết sao mau Khi mặt kia đã sang màu tím than Cũng may rượu hết tiệc tàn Không thì bọn chúng phá tan cả nhà Lửa trại đốt tận đằng xa Trong này anh chị la gào tên nhau Em ơi nhớ hẹn lần sau Để anh tìm hiểu sắc màu Ngoại Thương Anh thì không chỉ yêu đương Rượu chè cờ bạc cũng thương hơn em Không tin cứ đến mà xem Ba chàng hảo hán định kèm một cô Cô này cười nói bi bô Mặt mày lương thiện như Hồ Chí Minh Thế mà bài bạc thất kinh Lột sạch chàng đến si linh cuối cùng Chàng đâu rồi vẻ kiêu hùng Mặt mày xám ngoét ngồi chùng cả vai Sau này dù lấy vợ hai Anh thề không đụng gái tài Ngoại Thương |
Mặt trời lấp ló đằng đông Cả bọn lại thấy lông nhông trên đường Núi đồi mờ mịt hơi sương Anh ngồi anh thở em thương anh nhiều Nói ra lại bảo nói điêu Cái gì con gái cũng siêu hơn mình Cố lấy hết sức bình sinh Anh làm ra vẻ đang dìu em đi Chân anh như thể đeo chì Cười thì nhăn nhó bước thì lao đao Thượng đế ở tận trời cao Ngài có hiểu thấu phần nào khổ đau Xin chừa cho đến ngàn sau Đi đâu thì cũng một mình ta thôi. Trước thì rượu thịt cơm xôi Giờ về anh nhá mỳ tôm cả ngày Trước thì rượu cũng không say Giờ tình say tít sự này tại ai Hệ thống điểm mặt anh tài Thiếu vài râu quặp đẹp trai ngồi nhà Vợ chửi sợ chẳng dám la Chàng ta quẫn trí kêu bà kêu ông Làm trai núp dưới bóng hồng Chàng xin tự nguyện nhường chồng phần em Ai ơi hãy đến mà xem Mấy chàng râu quặp nấu cơm quét nhà Hoan hô cả lớp chúng ta Tinh thần hệ thống cứ đà mà lên Chú nào còn bỏ gạch tên Học hành là phải trên nền vui chơi. |
Ta gặp em khi mùa thu chớm lạnh
Hạ vẫn còn vương vấn mãi trên cây
Mắt ướt lung linh em là hồ gợn sóng
Để hồn anh đắm đuối biết bao lần
Ta gặp em khi mùa đông bất tận
Đã đến gần để nhuộm đỏ màu xanh
Ấm áp em nhìn xoa tan giá lạnh
Đốt cháy hồn anh thành ngàn mảnh tro tàn
Anh sẽ chờ cho băng giá dần tan
Để thấy em cười lung linh trong nắng
Để một ngày trong anh không còn là dấu lặng
Để được tặng em điệp khúc một thời
Sông rộng biển dài cũng lúc cạn lúc vơi
Hà Nội trong anh luôn lấp đầy nỗi nhớ
Em có nghe ở trong từng hơi thở
Gió vẫn thì thầm hát mãi khúc tình ca